(vuonyeuvn.com)Mến em!
Không biết có qúa đường đột không khi anh viết lá thư này cho em. Anh cũng không hiểu vì sao anh lại có thể gỏ những dòng phím vô tư như thế này nữa. Được gặp em trong những lần tình cờ comment qua trang mạng facebook mà anh lại ngở như rằng mình là một đôi bạn thân đã gặp nhau từ 1 thuở nào đó. Có lẽ trong chúng ta có điểm gì chung hay là do cảm hóa khiến anh mơ mọng rồi nghỉ ngợi mong lung. Anh chưa từng tin rằng có mối tình đẹp qua mạng, anh chán ghét nó bởi vì anh nghỉ tình yêu qua mạng chỉ là lừa dối, cho dù anh đã đọc được ở đâu đó có những tâm sự về tình yêu qua mạng. Vậy mà giờ đây khi bắt gặp được em anh lại có cảm giác xa vời với những gì anh suy nghỉ. Vậy là anh chỉ biết cặm cụi mà gỏ lách tách những dòng chử vô tình này cho em mà thôi.
Em à...!
Người ta thường nói "đừng nên vội vàng trong tình yêu, vì trong tình yêu khi bạn vội vàng thì bạn sẽ chết sớm vì tình yêu đó" nhưng anh thì nghỉ khác. Bình đơn vì anh nghỉ rằng "yêu" không thể so sánh thời gian, khoảng cách và địa lý được, anh tôn trọng suy nghỉ của mình và anh sẽ không dối trá với những gì mình suy nghỉ. Ở nơi nào cũng có tình yêu thương, nó xuất phát và sinh trưởng với mọi điều kiện thời tiết, địa hình, hoàn cảnh và mọi không gian phải không em? Biết rằng yêu thương đâu chỉ đơn thuần là lời nói nhưng anh thật sự không vượt qua nỗi cái cảm giác của anh lúc này.
Thành thật mà nói thì ngay từ những cái nghỉ đầu tiên về em, về những dòng comment anh đã thấy em hiện hữu trong con tim anh rồi. Không hẳn là vì anh đa tình đâu, mà cũng không hẳn là anh bị hút hồn bởi lời nói chững chạc và ngang bướng của em và càng không phải vì anh qúa háo sắc đến những vẽ đẹp bề ngoài của em qua hình ảnh, mặc dù rất nhiều người phải công nhận là em dễ thương. Vậy thì tại sao anh lại để ý đến em như vậy? Có lẽ lẽ vì anh có cảm nhận con tim mình có lý khi nó đang nguyện hòa cùng nhịp đập của em. Dường như ở đâu đó có sự đồng điệu của chúng ta chăng.
Em biết không?
Anh đang khổ sở với chính bản thân mình vì xuyên suốt trong khoảng thời gian này anh chỉ biết nghỉ về em. Vui nhiều hơn, cười nhiều hơn và suy nghỉ cũng lạc quan hơn. Cảm xúc dường như cháy bõng trong anh. Nó rất kỳ lạ dị thường vì lâu nay anh đâu có như vậy bao giờ. Nó dường như đang hối thúc anh làm một điều gì đó, anh nhận ra nó rất lớn và mạnh mẽ phi thường. Nó bắt anh phải nói với em những lời như thế này "Anh đã yêu em"
Gửi đến người em...!
Written By Unknown on Thứ Tư, 19 tháng 9, 2012 | 05:58
Nhãn:
Thư tình,
Thư tình cho em
0 nhận xét:
Speak up your mind
Tell us what you're thinking... !